Thập niên tới – Tôi tin Tây Nguyên sẽ là nơi trú ẩn của người Việt

Đăng ngày 31/10/2025 lúc: 11:27107 lượt xem

Thập niên tới – Tôi tin Tây Nguyên sẽ là nơi trú ẩn của người Việt

Những năm gần đây, tôi đi nhiều. Càng đi, càng thấy đất nước mình đang thay đổi từng ngày – không chỉ ở những tòa nhà cao tầng, mà cả trong không khí, đất đai, và cả cách con người thở.

Có những buổi sáng, tôi giật mình nhận ra: Việt Nam đang dần mất đi những vùng đất có thể gọi là “bình an” đúng nghĩa.

Và rồi, tôi tìm thấy Tây Nguyên – nơi mà tôi tin rằng, trong thập niên tới, sẽ trở thành vùng trú ẩn của người Việt.

Miền Bắc – đẹp nhưng đã quá tải

Tôi từng sống ở Hà Nội gần hai năm. Mỗi sáng bước ra phố, hít một hơi thật sâu – mà vẫn thấy… khói bụi.

Bụi mịn, ô nhiễm, tiếng còi xe hòa cùng tiếng thở dài của những người vội vã.

Nhà cửa san sát, sông hồ đổi màu, đất nông nghiệp bị nuốt chửng bởi bê tông.

Người miền Bắc giỏi giang, chịu khó – nhưng cái giá phải trả là sức khỏe và sự bình yên.

Tôi hiểu vì sao ngày càng nhiều người ở đây bắt đầu mơ về một nơi “được thở sâu mà không khói bụi”, được sống chậm mà không cảm giác tội lỗi.

Miền Trung – kiên cường nhưng khắc nghiệt

Tôi có nhiều bạn ở Quảng Nam, Bình Định. Mỗi mùa mưa, họ lại cập nhật hình ảnh bão lũ, mái nhà tốc, ruộng ngập.

Miền Trung mạnh mẽ thật, nhưng thời tiết ngày nay dường như “thử thách lòng người” nhiều hơn.

Nắng thì cháy, mưa thì lũ. Một năm, có khi chỉ kịp trồng được một vụ mùa là lại lo chống bão.

Nông nghiệp muốn bền vững – giờ không chỉ cần giỏi, mà phải “chịu đựng giỏi.”

Miền Tây – hiền lành nhưng đang ngập dần

Tôi từng ngồi trên chiếc ghe nhỏ ở Trà Vinh, nghe chú lái ghe nói:

“Ngày xưa nước về là vui, giờ nước về là sợ.”

Triều cường, xâm nhập mặn, đất lún – những từ ngữ mà giờ đây ai cũng thuộc lòng.

Người miền Tây hiền như phù sa, nhưng phù sa đang cạn dần.

Con cháu họ lần lượt lên thành phố, bỏ lại sau lưng những vườn cây không còn trĩu quả.

Và rồi, tôi đặt chân đến Tây Nguyên

Tôi nhớ mãi buổi sáng đầu tiên ở Đắk Nông – sương mờ phủ kín đồi, không khí mát lạnh, mùi cà phê rang thoang thoảng trong gió.

Ở đó, không có bão, không sợ triều cường, không ngập úng, không nắng cháy da.

Tây Nguyên giống như một vùng “trú ẩn tự nhiên” – nơi con người vẫn có thể đứng yên mà sống.

Đất – đỏ, trù phú và hiền lành

Tôi đã chạm tay vào đất đỏ bazan – thứ đất khiến người ta muốn trồng mọi thứ mình có thể nghĩ ra.

Từ cà phê, hồ tiêu, đến sầu riêng, bơ, mắc ca… tất cả đều sinh sôi mạnh mẽ.

Ở đây, đất không chỉ nuôi cây, mà còn nuôi cả giấc mơ làm nông nghiệp sạch, du lịch sinh thái, farmstay hữu cơ.

Tôi gặp nhiều người từ Sài Gòn, Hà Nội vào mua vài sào đất – không phải để “đầu tư lướt sóng”, mà để xây dựng một cuộc sống đáng sống.

Khí hậu – món quà của thiên nhiên

Giữa khi miền Bắc nắng 40 độ, miền Trung oằn mình trong bão, miền Tây ngập nước…

thì Tây Nguyên vẫn mát lành 25 – 28 độ, nắng nhẹ, gió vừa đủ.

Buổi sáng sương giăng, trưa nắng hong khô những giọt sương còn sót lại, chiều lại mát rượi.

Tôi từng ngồi hàng giờ dưới tán thông ở Đà Lạt, chỉ để nghe tiếng gió và cảm nhận rằng: thiên nhiên ở đây không giành giật với con người – mà đang chở che.

Con người – thật thà và dễ sống

Người Tây Nguyên hiền và thật.

Tôi từng được hàng xóm cho mớ rau, vài quả bơ, nắm muối hột – không quen, không thân, chỉ đơn giản vì “nhà có thì chia”.

Ở đây, người Bắc, người Nam, người miền Trung vào lập nghiệp, ai cũng được chào đón.

Không có chuyện phân biệt – chỉ có “ở gần nhau thì thương nhau”.

Kinh tế – tiềm năng lớn, chi phí thấp

Tôi từng so sánh – với số tiền mua 50m² đất ở ngoại ô Sài Gòn, ở Tây Nguyên có thể mua cả một khu vườn.

Chi phí sống rẻ, rau củ tự trồng, gà vịt tự nuôi, không cần bon chen.

Người muốn làm nông nghiệp – có đất, có nước, có khí hậu.

Người muốn làm du lịch – có cảnh quan, có văn hóa, có câu chuyện để kể.

Tôi gọi đó là “vùng đất 3 trong 1”: làm được – sống được – nghỉ dưỡng được.

Tây Nguyên – nơi trú ẩn của những tâm hồn đã mỏi

Tôi không nói Tây Nguyên là thiên đường, nhưng nó là nơi tôi thấy con người được trở lại là chính mình.

Ở đó, người trẻ có thể bắt đầu lại, người thành đạt có thể sống chậm lại, người lớn tuổi có thể hít thở trong lành và thấy bình yên mỗi sáng.

Giữa khi đồng bằng đang vật lộn với thiên tai, Tây Nguyên vẫn kiên định, vững vàng – như lòng đất đỏ bao dung.

Mùa nào cũng có quả ngọt, người nào cũng có nụ cười.

Và với tôi – Tây Nguyên không chỉ là vùng đất,

mà là một lời mời để sống lại đúng nghĩa – sống, chứ không chỉ tồn tại.

Nguồn Jonh Ny Vũ

Nếu bạn quan tâm về Bán hàng Online hoặc Tư vấn, đào tạo xây dựng hệ thống Kinh doanh Online, hãy gọi ngay cho chúng tôi:, hãy gọi ngay cho chúng tôi: 0963362288 để được tư vấn và hỗ trợ nhanh nhất nhé!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *